“Nước thì cứ lên, sóng yếu lúc có lúc không, không ai bắt máy, mình sốt cả ruột gan", những đứa con xa nhà hướng về gia đình mùa lũ chỉ còn biết cầu nguyện.
“Những cuộc gọi không hồi âm” giữa mùa nước lớn miền Trung
“Nước thì cứ lên, sóng yếu lúc có lúc không, không ai bắt máy, mình sốt cả ruột gan…” lời chia sẻ tưởng chừng bình thường, nhưng trong những ngày mưa lũ lịch sử ở miền Trung, đó là cả một nỗi lo thắt ruột của những người con xa quê.
Từ Huế đến Đà Nẵng, Quảng Nam, những cơn mưa nối dài đã khiến nhiều khu vực ngập nặng. Trong khi người dân vùng rốn lũ gồng mình chống chọi, thì ở đâu đó, hàng trăm nghìn người con xa quê lại đang ngồi trước màn hình điện thoại, liên tục nhấn gọi chỉ để nghe một tiếng “Alo” từ ba má.
Nhiều bạn trẻ giãi bày tâm trạng trên MXH, hỏi han khắp nơi về tình hình mưa lũ ở quê
Nhưng đôi khi, tín hiệu yếu, sóng chập chờn, chỉ còn lại im lặng.
Cái im lặng ấy khiến lòng người xa nhà như nghẹt thở.

Ảnh: Anh Nguyễn Quân Dũng
“Đứa con đi làm, đi học xa, mỗi lần nghe tin lũ là lòng như lửa đốt. Nước cứ dâng, gọi mãi mà không ai bắt máy, chỉ mong cả nhà bình an.” một bạn trẻ ở TP.HCM chia sẻ.
Còn ở Hà Nội, một sinh viên Huế kể: “Sáng nghe tin nhà rút nước, trưa lại nhận tin nước dâng. Cứ refresh mạng xã hội liên tục mà không dám chợp mắt.”
Những đứa con xa nhà người ở Hà Nội, người ở TP.HCM, có người lại ở nước ngoài đều chung tâm trạng thấp thỏm, lo lắng
Những tin nhắn hỏi thăm tình hình vỏn vẹn, thậm chí thức xuyên đêm vì lo lắng
"Chỉ ước có thể bay về nhà ngay lúc này"
Trên các trang mạng, hàng loạt dòng trạng thái ngắn ngủi vang lên như một lời cầu nguyện:
“Chỉ ước được bay về ngay lúc này.”
“Đừng mưa nữa, đừng lũ thêm nữa…”
“Ba má ơi, con gọi hoài không ai bắt máy.”
Có người bật khóc khi thấy hình cha bì bõm trong nước, có người thức trắng đêm chỉ để chờ tín hiệu sóng yếu chập chờn ở quê.
Nỗi sợ không chỉ là nước ngập, mà là cảm giác không thể ở cạnh người thân giữa hiểm nguy.
Miền Trung nơi bao đời gắn với kiên cường và nhẫn nại, giờ đây lại khiến những người con xa quê yếu lòng. Họ chỉ biết dặn đi dặn lại qua những tin nhắn ngắn ngủi: “Giữ sức khỏe, đừng ra ngoài, nước đang lớn lắm đó ba má ơi.”
Có lẽ, giữa muôn vàn mất mát, thứ còn lại đong đầy nhất vẫn là tình thân thứ khiến người ta dù cách nhau hàng trăm cây số, vẫn cùng một nhịp tim lo lắng, cầu nguyện cho quê hương mình bình an sau cơn dữ.
Theo Hải My/Kênh 14






