Giữ thể diện hay giữ hạnh phúc? Người vợ bỏ việc nhà nước lên Hà Nội làm giúp việc khiến CĐM tranh cãi

Trong mắt nhiều người, “bỏ việc nhà nước” là dại dột, là đánh mất sự ổn định mà bao người mơ ước.
Nhưng với chị Lê Nga (32 tuổi, phường Hà Đông, Hà Nội), lựa chọn ấy lại là cách duy nhất để cứu lấy mái ấm đang dần nguội lạnh, và để được gần chồng con hơn sau nhiều năm xa cách.

“Giá mà em ở gần, anh chỉ cần nhìn thấy con thôi là đủ…”

Trước khi ra Hà Nội, chị Nga từng làm công việc kiểm định ở Thanh Hóa, mức thu nhập ổn định khoảng 9 đến 10 triệu đồng mỗi tháng. Cuộc sống ở quê tuy giản dị, không vất vả, nhưng luôn thiếu một điều: đó là cảm giác gia đình đủ đầy.

 Sau nhiều năm làm việc nhà nước ở quê Thanh Hóa, chị Nga chuyển ra Hà Nội và làm giúp việc từ đầu năm nay.

Chồng chị làm cảnh sát tại Hà Nội, công việc đặc thù khiến anh hiếm khi được về nhà. Những cuộc gọi video ngày càng ngắn, những cái hẹn đưa con đi chơi ngày càng lỡ dở. Đứa con gái nhỏ, mỗi lần nhìn thấy bố trên màn hình lại ánh lên chút hy vọng, rồi thất vọng khi bố tắt máy vì công việc đột xuất.

“Dần dà, khoảng cách giữa vợ chồng ngày càng lớn, những cuộc nói chuyện trở nên căng thẳng, đôi khi là cãi vã,” chị kể.

Rồi một đêm, chị nhận được tin nhắn từ chồng:
“Giá mà em ở gần, anh chỉ cần nhìn thấy con thôi là đủ.”
Câu nói ấy khiến chị trằn trọc cả đêm.
Sáng hôm sau, không đắn đo, chị viết đơn xin nghỉ việc.

Từ bàn giấy có điều hòa đến cây chổi, cây lau: hành trình của lòng can đảm

Ra Hà Nội, chị Nga nộp hồ sơ khắp nơi mong tìm công việc đúng chuyên môn, nhưng mọi cánh cửa đều đóng lại. Sau vài tháng bế tắc, nhờ người quen giới thiệu, chị bắt đầu thử làm giúp việc gia đình, một công việc vốn bị gắn mác “thấp kém”, “tay chân”, và thường dành cho người ít học.

Chị Nga làm việc từ 8h đến 16h mỗi ngày trong tuần.

Thế nhưng, chính công việc ấy lại giúp chị tìm lại niềm vui sống.
Mỗi sáng, chị bắt đầu ca làm lúc 8 giờ: hút bụi, sắp xếp đồ đạc, rửa bát, lau cầu thang. Trưa chị di chuyển sang nhà khác, chiều làm thêm một ca nữa. Đều đặn năm ngày mỗi tuần, cuối tuần chỉ nhận hai nhà để dành thời gian cho chồng con.

Chị nói:

“Ai coi thường nghề giúp việc là sai lầm. Thời buổi máy móc hỗ trợ nhiều, chỉ cần làm bằng cái tâm, nghề nào cũng có giá trị.”
(Theo Tri Thức - Znews)

Nhờ sự chăm chỉ và trung thực, chị nhanh chóng được tin tưởng, thu nhập ổn định ở mức 16 triệu đồng một tháng. Không chỉ đủ lo chi phí sinh hoạt, học hành của con, chị còn tự hào vì mỗi đồng đều do chính tay mình làm ra.

Thể diện hay hạnh phúc: cái giá của một lựa chọn

“Chồng là cảnh sát, vợ làm giúp việc” – câu chuyện khiến không ít người xung quanh xì xào. Có người thương, có người chê. Có người còn bảo chị “liều”, “mất giá”.

Nghề giúp việc cho chị Nga thu nhập khá, vừa được sống thoải mái gần chồng.

Nhưng chị Nga lại bình thản:

“Bỏ việc lương 10 triệu để được gần chồng, nhiều người bảo liều, nhưng tôi không hối hận.”
(Theo Tri Thức - Znews)

Với chị, thể diện – cái mà xã hội vẫn tôn thờ – chẳng thể khỏa lấp được nỗi cô đơn trong một mái nhà thiếu tiếng cười.
Con người ai cũng có sĩ diện, nhưng để giữ hạnh phúc, đôi khi phải dám đặt thể diện xuống một bậc.
Chị vượt qua ánh nhìn người đời, còn chồng chị, một người cảnh sát nghiêm nghị, cũng khiến người ta nể phục khi tự hào về người vợ làm nghề giúp việc, coi đó là niềm trân trọng chứ không phải điều phải giấu.

“Mỗi đồng làm ra đều chính đáng”

Sau gần một năm, chị Nga cảm thấy quyết định của mình hoàn toàn đúng.
Giờ đây, mỗi buổi chiều đi làm về, chị đón con từ trường, cùng nấu bữa cơm tối, chồng về muộn vẫn thấy nhà sáng đèn, vợ con chờ.

Chị tâm sự:

“Mỗi đồng làm ra đều chính đáng, bằng mồ hôi, công sức và trách nhiệm. Nghề nào cũng đáng trân trọng miễn là chân chính. Sống trung thực và làm việc tử tế, ai cũng có giá trị riêng.”
(Theo Tri Thức - Znews)

Với chị, công việc giúp việc không còn là “bước lùi” mà là một cách tiến gần hơn đến hạnh phúc thật sự.
Còn chồng chị, người từng gửi dòng tin nhắn khiến chị mất ngủ cả đêm, giờ luôn nói rằng anh tự hào vì có một người vợ dũng cảm, biết hi sinh và biết sống thật với lòng mình.

Theo Tri Thức - Znews

You cannot copy content of this page