Món quà đặc biệt bác trưởng thôn Hà Tĩnh muốn mời đoàn cứu hộ sau 3-4 ngày dầm mưa cứu trợ bà con

Lại là những câu chuyện ấm lòng được anh Nguyễn Quân Dũng cùng đoàn cứu hộ chia sẻ. Giữa những ngày mưa trắng trời, nước lũ dâng cao ở Hà Tĩnh, có hai người đàn ông tóc bạc vẫn tất tả lội nước, chạy dọc quốc lộ để đón các đoàn thiện nguyện. Họ không xin cho riêng mình, mà chỉ xin cơm, xin mì, xin áo phao… về cho bà con trong thôn.

Đó là hai bác trưởng thôn ở xã Cẩm Thành (huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh). Dù tuổi đã cao, nhưng từ khi nước ngập đến nay, người dân chỉ thấy họ lo toan khắp nơi – khi thì hướng dẫn bà con sơ tán, khi lại ra tận đường lớn đón đoàn cứu trợ.
Giữa muôn vàn vất vả, vẫn thấy dáng hình hai người đàn ông quê lam lũ ấy miệt mài giữa dòng nước đục ngầu, chẳng nề hà mưa gió.

    

Sau nhiều ngày đêm không nghỉ, sáng nay, khi mọi việc tạm ổn, một bác mới nhờ anh Nguyễn Quân Dũng – người trong đội cứu hộ – đưa về thăm nhà. Căn nhà nhỏ của bác vẫn chìm trong nước, nhưng điều khiến ai cũng nghẹn lòng là nụ cười rạng rỡ của bác khi vừa bước vào hiên.
Gương mặt nhăn nheo, mái tóc lấm tấm bạc, đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc giản dị: chỉ khi dân đã có cơm ăn, bác mới thấy yên lòng để trở về.

“3-4 ngày rồi chưa được về thăm vợ” – câu nói đùa vui của bác khiến ai chứng kiến cũng xúc động. Giữa gian khó, vẫn thấy một tinh thần lạc quan, một tấm lòng son của người trưởng thôn hết mình vì dân.
Bác nâng ly trà nóng, nụ cười hiền như nắng giữa mưa, khiến cả đội cứu hộ cũng thấy ấm lòng giữa cái lạnh của miền Trung.

Rồi bác quay vào nhà, cầm ra một chai rượu quê – thứ quý giá nhất còn lại sau trận lũ.
“Bác mời các chú chén rượu, gọi là chút tình quê.”
Nhưng anh Dũng chỉ nắm tay bác, lắc đầu, khẽ đáp: “Bác giữ lại, mai còn sức mà lo cho dân.”

Khoảnh khắc ấy khiến cả cười vui nhưng cũng thấy thật ấm áp
Ly rượu quê giữa nước ngập, tưởng chừng đơn giản, mà chứa cả tấm lòng của người trưởng thôn suốt mấy ngày quên ăn, quên nghỉ vì dân.

Anh Nguyễn Quân Dũng – người trực tiếp ghi lại hình ảnh – chia sẻ:

“Đội cảm thấy nể phục hai bác trưởng thôn này nhất. Cả mấy ngày mưa lũ, chỉ thấy bác lo cho dân, ra tận đường lớn vẫy đoàn cứu trợ để xin lương thực về cho bà con. Hôm nay bác mới nhờ tôi đưa về thăm nhà, nhìn nụ cười của bác mà ai cũng thương.”

Cộng đồng mạng xúc động: “Những người hùng thầm lặng của làng quê Việt Nam”

Ngay sau khi hình ảnh được đăng tải, hàng trăm bình luận đã để lại bên dưới bài viết, thể hiện sự cảm phục và yêu thương dành cho hai bác trưởng thôn:

Minh Tâm Hồ: “Thương các bác trưởng thôn lắm. Đi mới biết các bác ấy gắn bó với dân, đi xin cho dân và sẵn sàng chờ cả ngày chỉ để nhận cơm cho bà con.”

Lê Thị Lương: “Nhìn hai bác thương quá! Cán bộ như hai bác gần dân, hiểu dân, lo cho dân như vậy thật đáng quý. Chúc hai bác luôn khỏe mạnh, bình an để tiếp tục giúp dân.”

Biện Phượng: “Những người hùng thầm lặng của nhân dân thôn em đó ạ.”

Nguyễn Thị Lan: “Thôn trưởng giỏi, dân được nhờ. Cảm ơn hai bác, cảm ơn đội thiện nguyện đã hết lòng vì dân.”

Đăng Anh: “Trưởng thôn đang được vinh danh, xứng đáng lắm ạ.”

Những dòng bình luận giản dị nhưng chan chứa tình người ấy, tựa như những bông hoa nhỏ nở giữa mưa lũ – dành tặng cho những con người bình dị mà vĩ đại.

Bởi hóa ra, anh hùng đôi khi chẳng cần áo giáp, chỉ cần một tấm lòng không nỡ để ai trong thôn phải đói, phải lạnh.

Hình ảnh hai người trưởng thôn ở Cẩm Thành – Hà Tĩnh, trong chiếc áo phao sờn cũ, giữa dòng nước đục ngầu, mãi là minh chứng đẹp nhất cho hai chữ “tình người”.

You cannot copy content of this page