“Mẹ ơi, mình cùng đi tìm Ba nhé!” Câu nói của cô bé giữa mưa lũ khiến cả mạng xã hội nghẹn lòng
Giữa dòng nước đục ngầu cuộn xiết ở Đông Lâm – Đan Điền (Huế), hình ảnh được anh Nguyễn Quân Dũng chia sẻ khiến ai nấy không khỏi xót xa: Một cô bé nhỏ xíu trong chiếc áo phao cam, đôi mắt ngây thơ mà buồn đến nao lòng. Cô bé nắm chặt tay mẹ, giọng run run: “Mẹ ơi, bình tĩnh nha, mình đi cano tìm Ba về ăn cơm…”

Ảnh, nguồn: Anh Nguyễn Quân Dũng

Câu nói ngây ngô ấy, giữa mênh mông mưa lũ, như mũi dao khứa vào tim bao người chứng kiến.
Bởi người cha mà em đang gọi anh Trần Tấn Hảo, đã bị nước lũ cuốn đi cùng bố vợ khi cả hai cố vượt đập tràn. Người cha vợ may mắn thoát nạn, còn anh Hảo thì mất tích giữa dòng nước dữ.
Trong chiếc cano cứu hộ, người mẹ ôm con, nước mắt hòa với mưa. Đứa con gái vẫn ngước mắt ra xa, hy vọng nơi mặt nước dập dềnh sẽ có bóng dáng cha trở về.
Bàn tay nhỏ nắm bàn tay gầy: Sợi dây cuối cùng giữa bão tố
Khi người ta chụp lại khoảnh khắc đôi bàn tay ấy một bàn tay bé nhỏ, một bàn tay chai sạn người xem chẳng ai cầm được nước mắt. Giữa tiếng mưa rơi và tiếng gọi thất thanh ngoài bờ lũ, có những lời cầu nguyện thầm lặng: “Xin cho con tìm thấy Ba, để Ba được về nhà…”
Trên bờ, người dân Huế đội mưa ngóng theo, đôi mắt ai cũng đỏ hoe. Cũng ở Huế, hình ảnh người dân đi mua quan tài: “nước ngập tới ngực mà vẫn phải lo hậu sự cho người thân.” Những tấm áo mưa sũng nước, những ánh mắt nặng trĩu tất cả tạo nên bức tranh đau lòng về sự khắc nghiệt của thiên tai miền Trung.
Đội cứu hộ của anh Nguyễn Quân Dũng, những người âm thầm giữa tâm lũ
Trong những ngày mưa bão không dứt, khi nhiều nơi ở Huế vẫn bị chia cắt, đội cứu hộ của anh Nguyễn Quân Dũng vẫn miệt mài ngày đêm băng qua những vùng nước xiết.
Không quản hiểm nguy, họ chèo cano đến từng thôn xóm bị cô lập, đưa người già – trẻ nhỏ đến nơi an toàn, vận chuyển nhu yếu phẩm, và cả những hành trình đau lòng… tìm kiếm người mất tích.
Anh Dũng chia sẻ: “Chỉ mong có duyên, để sớm tìm thấy thi thể anh Hảo đưa anh về với gia đình.”
Những lời giản dị mà nặng trĩu yêu thương, như bao người con miền Trung khác – họ không hứa hẹn điều gì lớn lao, chỉ lặng lẽ làm điều đúng, giữa mênh mông nước bạc.
Miền Trung: Nơi nước dâng mà nghĩa tình chẳng bao giờ cạn
Năm nào cũng vậy, mưa lũ lại về, cuốn trôi nhà cửa, ruộng đồng, và cả những sinh mạng vô tội. Nhưng giữa gian khó, người miền Trung vẫn nắm chặt tay nhau, vẫn kiên cường mà thương nhau hết mực.
Từ những chiếc cano cứu hộ, những bữa cơm chia sẻ, đến ánh mắt người mẹ ngóng con, người vợ đợi chồng – tất cả khiến ta hiểu rằng: sức mạnh của con người không nằm ở cơ bắp, mà ở tình thương.
Cầu mong phép màu xảy ra, để anh Hảo sớm được trở về trong vòng tay gia đình.
Và xin nghiêng mình trước nghị lực của những con người Huế – giữa giông bão vẫn giữ được tấm lòng sáng như ngọn đèn giữa đêm mưa.

