Bức thư viết tay của người mẹ Nghệ An: Cả đời cho đi, đến lúc ra đi vẫn chỉ nghĩ cho con.

“Các con ơi, mẹ đi cho đỡ đau và khổ con, khổ cháu...” – Lời tuyệt mệnh khiến ai đọc cũng nghẹn

Trên chiếc bàn gỗ cũ, bên cạnh vài tờ tiền lẻ gói cẩn thận, là một lá thư run rẩy bằng nét chữ nguệch ngoạc của người mẹ — người phụ nữ đã chọn cách ra đi thật khẽ.

Bức thư mở đầu bằng những dòng chữ chứa chan yêu thương:

“Con Thanh Thủy ơi, thư mẹ để lại gửi của mẹ. Hai cháu Phước An, Phước Khang yêu quý của bà, các con, các cháu đừng giận, đừng trách mẹ...”

  

Bà kể về những cơn đau dai dẳng hành hạ thân thể suốt bao ngày: “Mẹ đau lắm, toàn thân đau tê đầu, đau xương khớp, đau thần kinh, đau bụng, đau tim phổi…” — những câu chữ đứt quãng, như viết bằng cả hơi thở yếu ớt của người đang chịu đựng.

Rồi bà dừng lại, để lại dòng khiến ai đọc cũng rơi nước mắt:

“Mẹ đi cho đỡ đau, đỡ khổ con, khổ cháu. Mẹ không nợ ai điều gì. Mẹ chỉ mong hai con thương nhau, yêu thương các cháu, dạy dỗ chúng nên người…”

Cả lá thư dài gần hai trang, không một lời than trách, không nói về nỗi sợ, chỉ có tình yêu vô bờ dành cho con cháu, dặn dò từng việc nhỏ, từng lời khấn nguyện giản dị:

“Mẹ cầu mong hai con, hai cháu hạnh phúc, lo cho nhau như lúc tuổi già sức yếu, yêu thương, chăm lo, dạy dỗ các cháu thành người tử tế…”

Bà kết thư bằng lời tạm biệt nhẹ như hơi thở:

“Thôi, thời khắc này mẹ phải đi. Ba vĩnh biệt con, cháu. Chúc cả nhà mạnh khỏe, bình an. Mẹ thương các con, các cháu nhiều lắm…”

6 triệu đồng để lại không phải tiền, mà là toàn bộ những gì bà có — như một cách để những người ở lại đỡ lo lắng.
Và giữa đêm sông Lam lạnh lẽo, người con trai vẫn ngồi đó, nhìn ra xa, gọi trong vô vọng:
“Mẹ ơi, con là con duy nhất của mẹ mà, sao mẹ bỏ con đi… con chưa kịp báo hiếu cho mẹ mà…”

Câu chuyện của người mẹ Nghệ An khiến hàng nghìn người rơi nước mắt.
Không chỉ vì sự ra đi quá đỗi xót xa, mà còn bởi trong những dòng chữ run rẩy ấy, ai cũng nhìn thấy bóng dáng của mẹ mình — những người cả đời chỉ biết hi sinh, chịu đựng, lo cho con đến giây phút cuối cùng.

Nguồn: Nguyễn Quân Dũng và đội cứu hộ NQD

You cannot copy content of this page