“Con ơi, 103 ngày rồi mẹ vẫn không tin con đã rời xa…” – Nỗi đau của người mẹ Bắc Ninh sau khi con trai 9 tuổi được minh oan trong vụ tai nạn thương tâm
Gần 4 tháng trôi qua kể từ vụ tai nạn khiến cậu bé 9 tuổi và bà ngoại không qua khỏi, nỗi đau ấy vẫn như vết thương chưa thể khép trong lòng người mẹ ở Bắc Ninh.
Ngày định mệnh ấy, camera ghi lại hình ảnh người phụ nữ đội nón lá chở cháu nhỏ mặc áo đỏ trên xe đạp điện. Khi tin dữ lan đi, mạng xã hội lại bùng lên hàng loạt lời trách móc: “Sao để trẻ nhỏ lái xe chở người lớn?”, “Sao bà để cháu tự điều khiển?”.
Không ít người vội vàng phán xét, thậm chí đổ lỗi cho cậu bé nhỏ bé ấy – mà đâu biết rằng, chính cháu mới là nạn nhân.


Cho đến khi lực lượng chức năng vào cuộc và xác minh rõ: người điều khiển xe là bà ngoại, cậu bé chỉ ngồi phía sau. Và như thế, cháu đã được minh oan – dù sự thật ấy đến quá muộn, khi hai bà cháu đã rời xa mãi mãi…
“103 ngày rồi mẹ vẫn chưa dám tin con đã đi thật…”
Hôm nay, tròn 103 ngày con mất, người mẹ đăng tải trên Facebook một đoạn video ngắn – nơi một con bướm lặng lẽ đậu trên tay chị.
Với nhiều người Việt, đó là điềm tâm linh: linh hồn người thân trở về thăm nhà.
Chị tin, con trai mình đã trở về – bằng hình hài mỏng manh ấy.
“Con ơi, hôm nay là 103 ngày mẹ con mình xa nhau rồi… Mẹ vẫn không tin đó là sự thật. Mẹ cứ nghĩ con chỉ đi chơi đâu đó vài hôm rồi sẽ về thôi. Nhưng không, con bỏ mẹ thật rồi…
Ngày con đi, tim mẹ như vỡ nát, như có trăm ngàn mũi dao cứa vào lòng. Mẹ nhớ con đến phát điên…”
“Giá như mẹ có thể thay con chịu đau…”
“Con đang như mầm măng mới nhú, đang tuổi ăn tuổi lớn, hồn nhiên và vui vẻ. Mẹ ước gì có thể đánh đổi, để con được sống thêm – giá như mẹ có thể đau thay con…”
Suốt 103 ngày qua, chị nói mình “sống như cái xác không hồn”.
Ban ngày đi làm, cố cười nói với mọi người. Đêm xuống, chị chỉ biết ôm ảnh con mà khóc đến mờ mắt.
Chiếc gối mà con trai hay ôm, chị không dám giặt – vì sợ sẽ mất đi mùi mồ hôi thân quen của con.
“Mẹ chỉ mong ở bên kia, con được ăn no, mặc ấm, được học hành, vui cười như khi còn bên mẹ…”
Con bướm đậu trên tay – như cách con về với mẹ


Trong video, con bướm nâu đậu ngoan ngoãn trên tay chị, chẳng hề sợ hãi.
Hàng nghìn người xem rơi nước mắt – tin rằng đó là cậu bé đã trở về, trong hình hài một cánh bướm, để an ủi mẹ mình.
“Con chỉ tạm rời đi thôi chị ạ, ở đâu đó con vẫn dõi theo mẹ.”
“Thương chị, thương cậu bé. Mong hai bà cháu được yên nghỉ.”
“Không ai đáng phải chịu nỗi đau mất con như thế này.”
“Mẹ thương con hơn cả chữ thương…”
“Mẹ thương con hơn chữ thương, yêu con hơn chữ yêu.
Kiếp sau, mẹ vẫn xin nguyện được làm mẹ của con…”
Bài viết của người mẹ Bắc Ninh không chỉ khiến hàng chục nghìn người xúc động, mà còn là lời nhắc nhở:
Đừng vội phán xét khi chưa biết sự thật.
Đằng sau mỗi câu chuyện là một gia đình, là nỗi đau thật – và đôi khi, sự “minh oan” đến rồi, nhưng người cần nghe nhất lại chẳng còn ở trên đời…
Ở đâu đó, có lẽ con trai chị đã bình yên. Nhưng nơi này, vẫn còn một người mẹ mỗi ngày nhìn ra ngõ, vẫn tưởng con chỉ vừa đi đâu đó – và sẽ sớm quay về…

