Nam sinh ở Thanh Hóa đã ra đi mãi mãi sau 5 ngày bị bạn cùng trường ra tay hội đồng

Chỉ trong chưa đầy một tháng, hai học sinh ở Thanh Hóa đã mất mạng vì những cú đấm học trò.
Từ lớp THPT Đặng Thai Mai đến Trường Cao đẳng Nông nghiệp, bạo lực học đường đang trở thành căn bệnh lan nhanh.
Không còn là những trò “trêu đùa” tuổi học trò, mà là hành vi nguy hiểm cần xử lý nghiêm minh.
Khi các biện pháp răn đe chỉ dừng ở “bản kiểm điểm”, xã hội sẽ còn bao nhiêu đứa trẻ bị đánh đổi?

Sau 5 ngày bị nhóm học sinh đánh hội đồng, nam sinh đang học tại trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hóa đã không qua khỏi.

Trả lời PV Báo Điện tử VTC News, người nhà của nam sinh Nguyễn Trọng Anh T. (SN 2010, học lớp ĐCN65B2 ngành Điện công nghiệp -Trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hoá) xác nhận, sau 5 ngày bị nhóm bạn cùng trường hành hung, nam sinh này đã không qua khỏi.

Sau khi cháu bị hành hung, gia đình chuyển cháu xuống bệnh viện Nhi Thanh Hoá nhưng sau đó các bác sĩ chẩn đoán cháu bị chấn thương nặng, khó qua khỏi. Gia đình đưa cháu về nhà từ ngày 1/11, đến chiều 5/11, cháu không qua khỏi, gia đình nam sinh Nguyễn Trọng Anh T. cho biết.

Gia đình đau đớn trước sự ra đi của nam sinh Nguyễn Trọng Anh T.

Gia đình đau đớn trước sự ra đi của nam sinh Nguyễn Trọng Anh T.

Trước đó, ngày 3/11, ông Hoằng Bá Huyền - Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hoá cho biết, nhà trường đang phối hợp với Công an tỉnh Thanh Hóa làm rõ việc một học sinh lớp 10 bị nhóm bạn lớp 11 hành hung ngay trong lớp học. Hậu quả khiến nạn nhân bị thương nặng, xuất huyết não.

Theo báo cáo của trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hóa, lúc 8h50 ngày 31/10, trong giờ ra chơi, tại phòng học E302, học sinh Nguyễn Trọng Anh T. (Lớp ĐCN65B2 ngành Điện công nghiệp) bị nhóm bạn lớp 11 học ở cùng toà nhà đánh khi đang ngồi chơi điện thoại.

Trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hoá nơi xảy ra sự việc

Trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hoá nơi xảy ra sự việc

Khi sự việc xảy ra, một số giáo viên đang giải lao ở các phòng học cùng tầng lập tức sang phòng E302 đưa học sinh Nguyễn Trọng Anh T. đi cấp cứu. Tuy nhiên, do vết thương nặng, sau 1 ngày cấp cứu, bệnh viện Nhi Thanh Hoá chẩn đoán, tiên lượng tình trạng sức khoẻ của học sinh Nguyễn Trọng Anh T. xấu, đề nghị gia đình cho học sinh về nhà.

Thời gian gần đây ở Thanh Hóa xảy ra nhiều vụ bạo lực học đường. Điển hình vào trưa 17/10, tại xã Quảng Bình (Thanh Hoá), em P.T.B.N (SN 2009, trú tại thôn 6, xã Quảng Bình - học sinh lớp 11A9) và L.Q.H (SN 2008, trú tại xã Lưu Vệ, tỉnh Thanh Hoá - học sinh lớp 12A8) cùng trường THPT Đặng Thai Mai xảy ra xô xát, khiến em L.Q.H không qua khỏi.

Nguyễn Trọng Anh Tuấn, 15 tuổi – cậu học trò hiền lành của Trường Cao đẳng Nông nghiệp Thanh Hóa – từng ấp ủ ước mơ giản dị: lớn lên sẽ là chỗ dựa cho cha mẹ.
Nhưng trưa 31/10, chỉ vì hành động bồng bột của một nhóm bạn cùng tòa nhà, em bị đánh hội đồng ngay trong lớp học.

Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người

Từ khoảnh khắc đó, cuộc đời của Tuấn và cả gia đình bước sang ngã rẽ không ai muốn đối diện.

Có thể là hình ảnh về bệnh viện và văn bản

Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người và bàn là

Có thể là hình ảnh về bệnh viện

Suốt nhiều ngày sau, gia đình em sống trong lo âu, bấu víu vào từng hơi thở yếu ớt.
Trưa 5/11, cha mẹ lại vội vã đưa em ra Bệnh viện Việt Đức với hy vọng cuối cùng. Nhưng điều kỳ diệu đã không xảy ra…


Chiều cùng ngày, Tuấn trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay người thân, khép lại tuổi 15 cùng những ước mơ còn dang dở.

Có thể là hình ảnh về thiết bị chiếu sáng và chân nến

Có thể là hình ảnh về học tập và bàn

Có thể là hình ảnh về thiết bị chiếu sáng

Trong ngôi nhà nhỏ ở quê, tiếng khóc nấc của người mẹ mang bệnh tim như xé toang không gian tĩnh lặng.
Bên cạnh, cô em gái nhỏ run run đội khăn tang, gào gọi anh trong tuyệt vọng: “Anh ơi, dậy đi học với em đi mà…”.
Những hình ảnh ấy khiến bất cứ ai chứng kiến cũng nghẹn lòng.

Có thể là hình ảnh về yoga, sáo và đền thờ

Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người

Có thể là hình ảnh về chân nến

Không có mô tả ảnh.

Con không mất vì tai nạn, không vì bệnh tật, mà vì bạo lực học đường – thứ đáng lẽ không bao giờ tồn tại trong môi trường dạy làm người.
Sự ra đi của Tuấn không chỉ là nỗi đau của một gia đình, mà là vết thương của cả xã hội, là lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta.
Đừng để thêm một mái nhà nào phải chìm trong nước mắt,
vì một phút nông nổi – đã cướp đi cả một cuộc đời.

You cannot copy content of this page