Nửa tháng nằm vỉa hè, cậu bé tự kỷ bị mẹ ruột bỏ rơi ngay gần nhà trọ

Theo thông tin được chia sẻ trên tài khoản Facebook Thân Công Báo, Giữa những con ngõ tối tăm ở Đông Lân – Hậu Lân (Bà Điểm), người ta bắt gặp hình ảnh một cậu bé chừng 13–14 tuổi, ngồi co ro trước hiên nhà lạ, ôm chiếc gối cũ, mắt đăm đăm nhìn vô định.
Không nói, không kêu, không xin, em chỉ lặng lẽ ngồi đó – nơi mà người bình thường gọi là “vỉa hè”, còn em lại xem là “nhà”.

Bài viết được chia sẻ

Suốt gần nửa tháng qua, đêm nào em cũng ngủ ngoài trời, trên tấm giường nhựa nhỏ xíu, tấm chăn được hàng xóm thương tình cho mượn. Bữa cơm, manh áo cũng nhờ người dưng gom góp.
Nhưng sự thật phía sau khiến ai nghe cũng nghẹn: mẹ ruột của em – người đáng lẽ phải chở che, lại sống cách đó chỉ vài căn trọ, thản nhiên như không có đứa con nào trên đời.

Người ta gọi đó là bỏ rơi, nhưng với đứa trẻ không thể nói, không thể tự vệ, đó là một bản án tàn nhẫn hơn cả cái chết.
Em không biết oán trách, chỉ biết nhìn người qua lại, đôi mắt trống rỗng nhưng vẫn lóe lên chút hi vọng – như thể em vẫn đang chờ… một cái ôm, một tiếng “con ơi” chưa bao giờ được nghe.

Trong khi người dưng thay nhau cho em cơm, mang chăn, tìm cách giúp đỡ, thì người mang nặng đẻ đau lại chọn cách quay lưng.
Câu chuyện ấy không chỉ khiến cộng đồng mạng phẫn nộ, mà còn là vết thương nhức nhối về tình mẫu tử giữa đời thường – khi có những người mẹ sẵn sàng từ bỏ chính máu thịt của mình.

You cannot copy content of this page