Tưởng chỉ là người qua đường, ai ngờ danh tính nữ ân nhân khiến ai cũng nể phục

KHI TRÁI TIM LÊN TIẾNG

Chiều ngày 23/10, con đường nhỏ thuộc phường Quang Trung, thị xã Bỉm Sơn (Thanh Hóa) vẫn đông đúc như mọi ngày. Tiếng còi xe, tiếng nói chuyện của người qua đường hòa lẫn trong âm thanh thường nhật. Bỗng một tiếng hô thất thanh vang lên: “Có người ngã kìa!”
Một người phụ nữ nằm sõng soài giữa đường, xung quanh là những ánh mắt lo lắng nhưng lúng túng, chưa ai dám lại gần.

Giữa khoảnh khắc ấy, một chiếc xe vừa chạy tới bỗng dừng khựng lại. Cửa xe mở ra, và từ trong bước xuống là một người phụ nữ dáng nhỏ nhắn, gương mặt quen thuộc với nhiều người dân Bỉm Sơn – bác sĩ chuyên khoa I Nguyễn Thị Hường, Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Bỉm Sơn.

Không kịp tháo kính hay cất túi, chị chạy nhanh về phía người bị nạn. Một tay kiểm tra mạch, tay kia cố nâng đầu nạn nhân dậy, giọng chị vang lên dứt khoát nhưng đầy trấn an:

“Mọi người bình tĩnh, tôi là bác sĩ. Gọi giúp tôi xe cấp cứu ngay nhé!”

Không áo blouse trắng, không dụng cụ chuyên dụng, chỉ có đôi bàn tay và kinh nghiệm nghề y — nhưng trong vài phút ngắn ngủi, chị đã kịp mang đến hi vọng sống cho người phụ nữ nằm bất động giữa đường

CÂU CHUYỆN PHÍA SAU HÌNH ẢNH VIRAL

Những hình ảnh do người dân ghi lại — vị giám đốc bệnh viện cúi người sơ cứu, gấp rút hỗ trợ cùng đồng nghiệp đưa nạn nhân lên xe cứu thương — nhanh chóng lan tỏa khắp mạng xã hội.
Chỉ sau vài giờ, hàng nghìn lượt chia sẻ, hàng chục nghìn bình luận xuất hiện, đầy xúc động và tự hào:

“Một hành động nhỏ, nhưng khiến trái tim bao người ấm lại.”
“Lương y như từ mẫu — câu nói này thật đúng với bác sĩ Hường.”
“Giữa cuộc sống vội vã, có người vẫn dừng lại chỉ để cứu lấy một mạng người lạ.”

Đằng sau khoảnh khắc ấy là cả một phản xạ nghề nghiệp đã trở thành bản năng.
Sáng hôm sau, khi được phóng viên liên hệ, bác sĩ Hường chia sẻ giản dị:

“Tôi chỉ nghĩ đơn giản là mình gặp người bị nạn thì phải cứu. Lúc đó không nghĩ đến chức vụ hay trách nhiệm gì cả, chỉ biết rằng nếu không làm, có khi người ta không kịp đến bệnh viện.”

Theo lời chị, vụ việc xảy ra vào khoảng hơn 15 giờ ngày 23/10. Chị đang trên đường đi họp về thì thấy người phụ nữ nằm giữa đường, bên cạnh là chiếc xe máy bị đổ.
Ngay lập tức, chị dừng xe, kiểm tra tình trạng ý thức, hô hấp, tuần hoàn, rồi tiến hành sơ cứu ban đầu. Sau đó, chị liên hệ với kíp trực cấp cứu của bệnh viện, chỉ dẫn cách đưa bệnh nhân lên xe an toàn, tránh chấn thương thêm.

Nhờ hành động kịp thời, người phụ nữ được đưa đến Bệnh viện Đa khoa Bỉm Sơn trong “thời gian vàng”, qua chụp chiếu xác định tụ máu nhẹ ở màng cứng, hiện sức khỏe ổn định, không ảnh hưởng đến tính mạng.

“Lúc đó tôi chỉ sợ nếu chậm vài phút thì tình hình sẽ tệ hơn. Nghề này là vậy, phản xạ đầu tiên luôn là cứu người.” – bác sĩ Hường nói.

Điều đặc biệt, đây không phải lần đầu tiên nữ giám đốc bệnh viện cứu người ngoài giờ.
Vào giữa tháng 7/2025, trên một chuyến bay đêm từ Hà Nội đi TP.HCM, khi một hành khách nam lớn tuổi lên cơn khó thở, tiếp viên hàng không phát loa tìm bác sĩ hỗ trợ.
Không ngần ngại, bác sĩ Hường đứng dậy giữa khoang hành khách, cùng đội ngũ y tế trên máy bay tiến hành hồi sức.

“Chỉ vài phút sau, người đàn ông ấy dần hồi phục. Tôi thở phào, mồ hôi ướt cả áo. Sau đó hãng bay Vietjet có gửi thư cảm ơn, nhưng tôi nghĩ, bất cứ ai làm nghề này cũng sẽ hành động như vậy thôi.”

NGƯỜI GIỮ ẤM NGHỀ Y GIỮA ĐỜI THƯỜNG

Hai mươi năm gắn bó với nghề y, bác sĩ Nguyễn Thị Hường từng trải qua đủ những đêm trắng bên bàn mổ, những phút giây sinh tử trong phòng cấp cứu.
Nhưng có lẽ, những lần cứu người ngoài bệnh viện mới khiến chị cảm nhận sâu sắc nhất ý nghĩa của hai chữ “lương y”.

“Cứu người là bản năng. Ở đâu có người cần giúp, ở đó có bác sĩ. Danh hiệu hay vị trí không quan trọng bằng việc ta có thể làm gì trong khoảnh khắc ấy.” – chị nói, giọng chậm rãi nhưng dứt khoát.

Không chỉ là một nhà quản lý giỏi, bác sĩ Hường còn được đồng nghiệp gọi vui là “người truyền cảm hứng của Bỉm Sơn”. Bởi trong công việc, chị luôn đề cao chữ “nhân” – đặt sức khỏe, sự sống của bệnh nhân lên trên hết.
Chị thường nói với các y bác sĩ trẻ:

“Làm nghề y, hãy để trái tim dẫn đường. Vì kỹ năng có thể rèn, nhưng lòng nhân hậu phải nuôi dưỡng mỗi ngày.”

Chính vì thế, hành động cứu người giữa đường của chị không chỉ là một câu chuyện đẹp – mà là hình ảnh biểu tượng cho lòng nhân ái của những người thầy thuốc thầm lặng.

Trên mạng xã hội, hàng nghìn bình luận bày tỏ sự trân trọng:

“May mắn cho người gặp nạn khi được cứu kịp thời.”
“Một tấm lòng vàng giữa đời thường, lan tỏa năng lượng tích cực.”
“Những con người như bác sĩ Hường khiến chúng ta tin rằng, xã hội này vẫn còn thật nhiều điều tốt đẹp.”

Khi được hỏi về những lời khen, chị chỉ cười hiền:

“Thật ra tôi không nghĩ hành động của mình có gì to tát. Cứu người là phản xạ, là bổn phận, là lẽ sống của người làm nghề y thôi.”

Giữa cuộc sống bộn bề, đôi khi chỉ một hành động giản đơn cũng đủ khiến cả cộng đồng ấm lại.
Như hình ảnh người phụ nữ nhỏ bé, không màng hình thức, quỳ giữa đường để giữ lại hơi thở cho người xa lạ — để rồi khi ai đó hỏi: “Thế nào là người tốt?”, ta có thể mỉm cười và nói:

“Là người sẵn sàng dừng lại – chỉ để cứu một sinh mạng.”

You cannot copy content of this page